41 Daphne

41 Daphne (phát âm /ˈdæfniː/) là một tiểu hành tinh lớn ở vành đai chính, do H. Goldschmidt phát hiện ngày 22.5.1856 và được đặt theo tên Daphne, nữ thần rừng trong thần thoại Hy Lạp đã biến thành cây nguyệt quế.Tiểu hành tinh có bề mặt tối này dường như được cấu tạo bằng chondrite cacbonat nguyên thủy.Người ta đã quan sát thấy "41 Daphne" che khuất các ngôi sao 3 lần trong thập niên 1990. Các đường ánh sáng cong của nó cho thấy là nó có hình dạng bất thường.Nó có ít nhất một vệ tinh, được tạm đặt tên là "S/ 2008 (41) 1".[2]

41 Daphne

Suất phản chiếu 0.083 [1]
Bán trục lớn 413.682 Gm (2.765 AU)
Kiểu phổ C
Hấp dẫn bề mặt 0.0486 m/s²
Độ nghiêng quỹ đạo 15.765°
Nhiệt độ ~167 K
Độ bất thường trung bình 247.500°
Kích thước 174.0 km
Tên thay thế  
Ngày phát hiện 22 tháng 5 năm 1856
Góc cận điểm 46.239°
Mật độ trung bình ? g/cm³
Kinh độ điểm mọc 178.159°
Độ lệch tâm 0.272
Khám phá bởi H. Goldschmidt
Cận điểm quỹ đạo 301.220 Gm (2.014 AU)
Khối lượng 5.5×1018 kg
Đặt tên theo Daphne
Viễn điểm quỹ đạo 526.144 Gm (3.517 AU)
Danh mục tiểu hành tinh Vành đai chính
Chu kỳ quỹ đạo 1679.618 d (4.60 a)
Chu kỳ tự quay ? d
Tốc độ vũ trụ cấp 1 trung bình 17.58 km/s
Tốc độ vũ trụ cấp 2 0.0920 km/s
Cấp sao tuyệt đối (H) 7.12